Nhím yêu của mẹ!
Mẹ nhận thấy mình dạo này rất đỗi dịu dàng và nhẹ nhàng với con đúng không.
Bởi mẹ nghiệm thấy nguồn cơn của bao sự nóng tính cũng bắt đầu từ khi mẹ mang thai và sinh em bé. Bởi mẹ mệt mỏi, mẹ còn bận chăm sóc em, nên không thể đáp ứng và chơi đùa cùng con mọi lúc như trước nữa.
Rồi, có hôm, mẹ nằm ngắm nhìn em ngủ. Yêu lắm. Bất giác mẹ nhớ rằng ngày xưa, ngày TA bé, mẹ cũng đã từng " nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa". Vậy cớ sao bây giờ mẹ hay cáu giận với con thế.
Và do mẹ nhận thấy, mỗi lần mẹ giận, mẹ mắng con. Nhưng nếu là papa vào nói nhẹ nhàng, thì con sẽ nghe ngay.
Và mẹ bắt đầu thay đổi mình.
Nhiều khi mẹ phải nén cơn tức, mà mẹ cảm giác như bóp nghẹt trái tim mẹ. Trước đây mỗi khi mắng con, mẹ lại đóng kín các cửa sổ vào, để Quát con cho thỏa cơn tức. Nay mẹ không cần làm thế nữa. Mẹ nhắc TA không được, mẹ sẽ im lặng. Sẽ cố nhớ tới những lúc con ngoan ngoãn, con nghe lời, những lúc con hồn nhiên vui đùa, để tự kìm chế bản thân mình.
Con không phải một đứa quá ương bướng. Nên mọi thứ nếu nhẹ nhàng thì con rất nghe- con là một đứa ưa nịnh nọt :)
Cố gắng, nhưng cũng có khi mẹ không làm được. Để con phải nói rằng " mama hư". Làm mẹ thấy vừa buồn, vừa giận bản thân.
Nên mẹ sẽ tiếp tục cố gắng. Để con vẫn ngoan, mà với mẹ, lúc nào mẹ con cũng vui vẻ, hoà đồng. Cảm ơn con gái. Vì đã làm cho mẹ trở thành một bà mẹ dịu dàng, nhẹ nhàng với con. Chứ không phải " mẹ mìn" nữa ❤
Chàng trai nhỏ của mẹ!
Con đã gần 5 tháng tuổi.
Trước đây nếu như phải thức đêm thức hôm, phải ẵm bế con nhiều. Vì con quấy, con khóc, con cứ đặt xuống giường là khóc.... Thì mẹ luôn trong trạng ái u uất, buồn bực, mệt mỏi, hay cáu giận....
Nhưng mẹ hay vào FB của một người bạn. Cô ấy cũng có một con lớn kém chị Nhím 2 tháng, và một em bé kém Sóc cũng 2 tháng luôn. Con lớn của cô ấy suốt ngày phải đi viện. Nhưng chẳng bao giờ mẹ thấy cô có gì đó gọi là than thở mệt nhọc.
Và mẹ nhận ra rằng" các con là con của mẹ. Nuôi các con, chăm các con là niềm hạnh phúc, là trách nhiệm của bố mẹ. Cớ sao mẹ lại cứ than thở và buồn bực mãi"
Thế là mẹ lại thay đổi mình theo chiều hướng tích cực.
Con ban ngày ngủ gà, ngủ gật không say giấc. Mẹ sẽ cố cho con một giấc cố định. Các giấc sau con
có thức mẹ cũng mặc. Mẹ làm sao ôm ấp con mãi được,. Mẹ còn việc nhà, còn cơm nước cho gia đình nữa chứ.
Rồi có những giai đoạn của trẻ nhỏ thay đổi, biếng ăn, quấy khóc..... Mẹ cố gắng nghĩ đơn giản là sau đấy con sẽ ngoan trở lại.
Mỗi khi mệt mỏi, muốn nổi cáu vì chị con, vì con. Mẹ lại nhớ tới những lúc "thảnh thơi" và cố gắng.
Cứ mỗi ngày mẹ thấy mình một tốt hơn rồi đấy, trộm vía, các con nhỉ. Là vì có các con đấy.
Yêu thương lắm các tình yêu của mẹ