28 thg 2, 2014

Những điều không hẹn trước!

Mẹ đã từng nghĩ, sẽ cứ là một bà mẹ, một bà nội trợ, một người vợ phía sau công việc của chồng... Như mấy năm qua mẹ  đã từng như thế. Ít ra là tới khi Sóc của mẹ 2 tuổi.
Vậy mà đùng một cái, bác kia bảo sẽ không làm ở nhà mình trong thời gian tới. 
Vì lý do lương bổng, quan hệ, công việc không phù hợp, hay gì. Nhưng do bác cũng muốn tự lập hành nghề thì ba mẹ ngăn sao được. Ba cũng từng đi làm cho người khác. Rồi cũng tách ra làm riêng. Thì bác ấy cũng có lý do riêng vậy đó!

Thế là việc quyết định đăng ký cho Sóc đi nhà trẻ  được đưa ra nhanh nhất. Trong sự ngỡ ngàng của mẹ. Sự phản đối của ông bà hai bên. Và sự bất lưjc của ba các con! 

Mẹ đã khóc! Thương con trai của mẹ còn quá nhỏ. Mẹ đã cãi nhau cả với ba. Và mẹ thật xót xa cho cuộc sống mưu sinh đầy vất vả của chúng ta! 

Mẹ thương con, nhưng nó cũng không đủ để dằn vặt mẹ hết ngày này qua ngày khác được. Mẹ giận ba nhưng cũng không thể để ba một mình bươn trải vì gia đình được. 
Tất cả chúng ta cùng phải cố găng. Và ba mẹ làm tất cả cũng là vì tương lai của nhà mình mà! 

Ngày mang con tới xem trường và quyết định cho con đi học mẹ cũng bâng khuâng khó tả lắm. Nhất là lúc ấy con lại đang mọc răng. Con quấy và lười ăn. Làm mẹ thấy áy náy vô cùng. 

Nhưng hôm mẹ cho con tới trường học thử.....thật sự là con đax tiếp thêm sức mạnh cho mẹ rất nhiều. 
Ban đầu thấy nhiều người quá ( các cô và các bạn khác), con còn dè chừng, e ngại. Con ngồi chơi nhưng mắt luôn ngước nhìn mẹ. Mẹ biết con đang thấy lạ, thấy mới.
Sau đó con bắt đaafu bò ra xa hơn khu vực mẹ và con đang ngồi, để tự lấy đoof chơi.
Các cô giáo của con cũng tuyệt vời lắm. Ân cần, nhiệt tình.
Và con trai bé bỏng của mẹ đã chơi cùng các bạn, cười ê a cùng cô. Các cô khen con " vui tính" 

Phải nói rằng sau hôm đấy mẹ thấy yên tâm hơn rất nhiều. Mặc dù mẹ biết, đây mới chỉ là khởi đầu thôi. Khi con đi học chính thức con sẽ rất lạ, bơx ngỡ và con sẽ khóc nhiều vì không có mẹ ở     đó cùng con! Con sẽ làm tốt nhé con trai của mẹ! 
Thương vô cùng! 

Mẹ thấy con ngồi chơi ngoan, xin cô giáo cho chụp mấy cái ảnh. 






Hôm sau mẹ và tranh web của trường thì lượm được những bức ảnh này 

Lớp học của con. Con ở lớp " Tổ Nhím" :) 


Phòn ăn, phòng ngủ, phòng thay bỉm cho các bé, và hành lang

Nói chung cơ sở vật chất ở đaay rất ưng ý ba mẹ.  Đejp lắm! 
Con hợp tác tốt nữa là ba mẹ yên tâm! 

9 thg 2, 2014

Một chặng đường mới!

Mình đã sang Đức được 5 năm. 
Đánh dấu cho bước đường 5 năm là sự gia hạn hộ chiếu" định cư không thời hạn tại Đức".
Nói theo cách của những người sang lao động, mưu sinh thì" thế là nó  đã có đầy đủ thủ tục cần thiết rồi đấy". 
Mình sang theo cách hợp pháp, là đoàn tụ gia đình. Nên mình thấy việc gia hạn này là bình thường. Nhưng chồng thì bảo" em không biết ngày trước, tị nạn, cư trú trái phép nhiều. Nên tấm hộ chiếu như thế này là quý lắm  đấy". 
Cũng tạm gật gù ra vẻ hiểu chuyện ;)
Vậy là xong nhiệm vụ chồng giao cho. 


P/s:
Những 3 năm mới bị tăng độ cận.   Tiết kiệm được cho chồng khối ra nhỉ. 
Cơ mà mãi tận hôm nay mới phát hiện ra điều này, khi xem lại các thẻ kiểm tra từ trước.
Rằng - sẽ chẳng bao giờ mình được đeo kính thẳng. Từ chuyên môn là gì, ưs biết. Chỉ nói nôm là, tâm của hai cái cửa sổ của mình lệch nhau. Một đứa phải nghiêng 130 độ. Đứa còn lại có 65 độ thôi. Bảo sao, có đợt mình tiết kiệm xiền,  nhờ em cái cắt cho cái kính  theo độ cận của mình, mà đeo không được. 
Nhìn kĩ hình thì cứ thắc mắc mình đeo nhiều liệu có bị lác không :((((


6 thg 2, 2014

Chào xuân Giáp Ngọ

Một mùa xuân mới lại gõ cửa. Vậy là cũng đã 7 cái Tết mình không được đón Tết cùng bố mẹ và em gái.
Xuân 2014 là một cái Tết đặc biệt nhất của nhà mình đấy. Nhà 4 người( chỉ tính bố, mẹ, mình và em gái) thì mỗi người đón giao thừa ở một nơi!
Bố đang ở nhà, em gái đi lấy chồng thì ở nhà chồng chứ nhỉ :), mình và mẹ đang  ở   Đức. Nhưng mình ở nhà mình, còn mẹ đang ở nhà em gái của mẹ( dì mình) cách nhà mình 35km!
Đấy, mỗi người một nơi!

Năm nay có con nhỏ, mình cũng chẳng chuẩn bị được gì nhiều. Chỉ đặc biệt có xôi gấc và giò xào.



Đúng sáng 30 Tết cây xương rồng này nở một hoa. Tới hôm nay thì rực rỡ, tưng bừng lắm rồi, đỏ rực cả góc cửa sổ :D
Mình cứ bảo là lộc   đầu xuân. Cầu mong một năm mới an lành, khỏe mạnh! 


Hôm nay, mùng 7 Tết. Ở nhà là hết Tết rồi đấy nhỉ. Và mẹ cũng đang trên đường ra sân bay về VN rồi. 
Buồn ghê. Thấy thời gian sao trôi vun vút. Mới hôm nào đón bà. Mà giờ bà  lại đã hết phép rồi! 
Lần này bà về bà lại bận rộn hơn vì có cháu ngoại nhỏ nữa.
Làm bà ngoại cũng " vất vả" quá hihi, hết trông cháu này lại tới trông cháu khác. Mong mẹ luôn khỏe, để bọn con còn nhờ mẹ trông cháu dài dài.


Chuyện gia đình nhỏ của mình! 
Xã dạo này cứ trêu con gái và nói với con là" mama suốt ngày nhăn nhó" 
Haizzzz, k nhăn nhó sao đc khi mà bắt   đầu một ngày mới đã ngập trong công việc và đôi khi là sự cáu gắt, quát tháo! Đôi khi cứ nghĩ, chắc 2 năm nữa mới được thảnh thơi.

Những khúc cao là thế. Còn khúc trầm, khúc yên của mình trộm vía cũng nhiều vô vàn.
Này nhé. 
Một người chồng biết lo toan, chia sẻ và giúp  đỡ vợ mọi việc có thể. Luôn nền tính hơn mình :)
Một đứa con gái mồm mép như tép nhảy, đáng yêu lắm.
Một thằng con trai rất xinh trai :D và đasng yêu vô cùng.

Mình mong năm mới AN KHANG THỊNH VƯỢNG!