28 thg 2, 2014

Những điều không hẹn trước!

Mẹ đã từng nghĩ, sẽ cứ là một bà mẹ, một bà nội trợ, một người vợ phía sau công việc của chồng... Như mấy năm qua mẹ  đã từng như thế. Ít ra là tới khi Sóc của mẹ 2 tuổi.
Vậy mà đùng một cái, bác kia bảo sẽ không làm ở nhà mình trong thời gian tới. 
Vì lý do lương bổng, quan hệ, công việc không phù hợp, hay gì. Nhưng do bác cũng muốn tự lập hành nghề thì ba mẹ ngăn sao được. Ba cũng từng đi làm cho người khác. Rồi cũng tách ra làm riêng. Thì bác ấy cũng có lý do riêng vậy đó!

Thế là việc quyết định đăng ký cho Sóc đi nhà trẻ  được đưa ra nhanh nhất. Trong sự ngỡ ngàng của mẹ. Sự phản đối của ông bà hai bên. Và sự bất lưjc của ba các con! 

Mẹ đã khóc! Thương con trai của mẹ còn quá nhỏ. Mẹ đã cãi nhau cả với ba. Và mẹ thật xót xa cho cuộc sống mưu sinh đầy vất vả của chúng ta! 

Mẹ thương con, nhưng nó cũng không đủ để dằn vặt mẹ hết ngày này qua ngày khác được. Mẹ giận ba nhưng cũng không thể để ba một mình bươn trải vì gia đình được. 
Tất cả chúng ta cùng phải cố găng. Và ba mẹ làm tất cả cũng là vì tương lai của nhà mình mà! 

Ngày mang con tới xem trường và quyết định cho con đi học mẹ cũng bâng khuâng khó tả lắm. Nhất là lúc ấy con lại đang mọc răng. Con quấy và lười ăn. Làm mẹ thấy áy náy vô cùng. 

Nhưng hôm mẹ cho con tới trường học thử.....thật sự là con đax tiếp thêm sức mạnh cho mẹ rất nhiều. 
Ban đầu thấy nhiều người quá ( các cô và các bạn khác), con còn dè chừng, e ngại. Con ngồi chơi nhưng mắt luôn ngước nhìn mẹ. Mẹ biết con đang thấy lạ, thấy mới.
Sau đó con bắt đaafu bò ra xa hơn khu vực mẹ và con đang ngồi, để tự lấy đoof chơi.
Các cô giáo của con cũng tuyệt vời lắm. Ân cần, nhiệt tình.
Và con trai bé bỏng của mẹ đã chơi cùng các bạn, cười ê a cùng cô. Các cô khen con " vui tính" 

Phải nói rằng sau hôm đấy mẹ thấy yên tâm hơn rất nhiều. Mặc dù mẹ biết, đây mới chỉ là khởi đầu thôi. Khi con đi học chính thức con sẽ rất lạ, bơx ngỡ và con sẽ khóc nhiều vì không có mẹ ở     đó cùng con! Con sẽ làm tốt nhé con trai của mẹ! 
Thương vô cùng! 

Mẹ thấy con ngồi chơi ngoan, xin cô giáo cho chụp mấy cái ảnh. 






Hôm sau mẹ và tranh web của trường thì lượm được những bức ảnh này 

Lớp học của con. Con ở lớp " Tổ Nhím" :) 


Phòn ăn, phòng ngủ, phòng thay bỉm cho các bé, và hành lang

Nói chung cơ sở vật chất ở đaay rất ưng ý ba mẹ.  Đejp lắm! 
Con hợp tác tốt nữa là ba mẹ yên tâm! 

5 nhận xét:

  1. Đọc entry này xong mới rõ thêm rằng phía sau một mẹ Giang vững chãi là một mẹ Giang mít ướt, dễ yếu lòng. Chị kể chuyện này ra để e có thêm động lực thôi nhé: Bạn thân chị, bé con đầu tiên mới 1 tuổi đã phải đi gửi nhà trẻ vì không có ai trông (mà nhà trẻ thì điều kiện còn kém xa so với nhà trẻ của Sóc), rồi bạn ấy sinh thêm 2 bé sinh đôi nữa, phải rời Hà Nội về ở tạm nhà bà ngoại (ban ngày 1 mẹ chiến đấu với 2 con, ban đêm sẽ có thêm cả bố nữa, hầu như không có sự trợ giúp nào khác) và có lẽ khi các con 7 tháng là mẹ phải đi làm (sáng đi tối về Hà Nội - Hưng Yên), rồi hai bạn sinh đôi ấy 1 tuổi chắc cũng phải cho đi học (hy vọng là có thể kéo dài được thêm nữa). Nói chung là muôn vàn khó khăn trước mắt. Em phải mạnh mẽ lên nhé, hãy cứ nghĩ rằng mình lúc nào cũng muốn làm điều tốt nhất có thể cho con, hãy nghĩ rằng Sóc đi học sớm là cơ hội giúp Sóc trưởng thành, tự lập. Và hãy luôn động viên ba của hai bạn ấy nữa.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Đôi khi em cũng nghĩ mình vẫn còn may hơn rất nhiều người. Tự nhủ cố gắng!
      Nhưng có những lúc lại muốn buông tay chị à.
      Cảm ơn chị, em sẽ cố gắng mạnh mẽ hơn nữa!

      Xóa
    2. Sóc không cho mẹ muốn buông tay đâu, bằng chứng là bạn ấy đi học cực ngoan.

      Xóa
  2. Trong cuộc đời đúng là có những chuyện bất ngờ không thể nói trước được nhỉ. Chẳng biết làm thế nào được, mình đành tiếp nhận và cố gắng khắc phục thôi em. Rồi dần dần sẽ quen :)
    Mong em Sóc đi học thật ngoan nhé, nhìn trường lớp của em thích quá đi.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Nó chẳng " êm ả" như mình đã từng nghĩ chị nhỉ!
      Hôm nay em cũng không còn tâm trạng ngồi suy nghĩ quá nhiều nữa rồi. Thôi thì cứ đi thì sẽ đến ạ!

      Xóa