07.08.2012
Hai ba con Nhím đang ngồi xem tivi, mẹ đang onl đọc báo bên cạnh. Thấy cười cười rồi chí chéo... tự nhiên Nhím kêu lên
Mama, papa trêu con. Mẹ ngạc nhiên quá khi nghe cái từ "con" dẻo quánh phát ra từ miệng bạn ấy. Vì bạn rất ít khi dùng, chỉ toàn tự xưng tên mình là TA thôi mà.
Mẹ quay sang hững hờ.... Để mẹ mắng papa nhé
Mama xử lý papa đi.
Uh mẹ xử lý nhé.
Mama lấy que đi, que dài ấy.
Thế là mẹ ko hững hờ được nữa rồi, mẹ quay sang hỏi Que nào hả con.
Que dài ấy, kia kià.... kèm theo hướng tay chỉ lên cái chổi phất trần, cái mà mẹ hay mang ra quát nạt, mắng mỗi khi mẹ bực mình vì Nhím hư.
Mấy cái hôm Nhím ốm ấy, nếu ko nói đang ốm chắc chả ai tin, vì ban ngày vẫn nghịch lắm mà.
Nhảy nhót hát hò suốt thôi.
Tối mẹ và papa đang mải xem phim, phim cũng hơi hài hài, nê ko tập trung vào Nhím lắm.
Nhím thì đứng hát hò rồi giới thiệu .....
Xong thì cúi đầu chào, như thật í. Thế mà chả thấy mẹ với papa có hành động gì.
Bạn ấy mới bảo bravo, alle bravo đi - vỗ tay, tất cả vỗ tay đi.
Mà bạn rất thích cái trò hát hò khi được giới thiệu. Cũng cúi đầu chào, xòe váy sau khi hát xong. Mẹ và papa vỗ tay thì bạn nói cảm ơn rất toe toét. Ghét thế chứ. Ko hiểu sau này có ra cơm cháo gì ko
Ngôn ngữ pha trộn khi nói thì không tránh khỏi. Nhưng trộm vía nghe TV, nói TV vẫn trong tình trạng tốt. Chỉ có điều hiểu thì hơi lơ mơ, nhiều lúc cứ hỏi là cái gì, là sao?
Chuyện bạn ấy nói thì ví dụ thế này
Thấy mẹ lúi húi nấu chè hạt sen. Bạn hỏi cái gì đấy.
Mẹ bảo mẹ nấu chè cho TA ăn.
Ach so! --à, thì ra là vậy
Tới khi ăn bạn lại hỏi cái gì đấy. Mẹ nói nước đường và hạt sen. Bạn gạt phắt đi và bảo cái món ấy của mẹ là CANH . nguyên văn câu ấy là Không, canh mà
Rồi thì hay dùng mấy câu quát mắng lắm. không biết ở lớp bị vậy hay nghe cô nói nhiều quá.
Như mẹ hát, hay đôi khi mẹ mắng bạn bạn cũng dùng câu cảm thán
Hör auf! - thôi đi.
Hay lúc bạn cáu lên bạn phun cả câu.
Thôi đi, tôi đánh bạn bây giờ- Hör auf, ich schlage dich.
Huhu chít mất, con với cái.
Nhím dạo này lại được cái thích chào hỏi hihi. Đi học về chào cô rất ngoan. Đi chơi dưới ông bà chào hỏi dõng dạc, Con chào ông, con chào bà.
Thế nên mới có chuyện, Nhím chat với bà ngoại. Lúc mẹ bảo bà tắt máy đi không muộn, sợ bà mệt. Thì bạn ấy bảo TA thích chào bà. Thế là lại ra Con chào bà.
Mẹ và bà nói thêm mấy câu, bạn lại chào tiếp. Rồi mẹ tắt máy đi. Bạn xị mặt ra dỗi, với cái lý do TA chưa chào bà. Trời ạ!
Nói chuyện điện thoại với ông nội, bạn chả biết hỏi thăm ông. Ba ngồi bên nhắc lời, Nhím nói theo. Rồi thì hai ba con hỏi ông đủ thứ.
Papa bảo ông "TA hay khóc nhè lắm ông ạ". Thế mà chả cần papa nhắc, bạn hỏi luôn Ông có khóc nhè không?.
Tạm thế nhé.....
Ảnh một buổi chiều hai mẹ con mang nhau xuống khu tập thể cho Nhím tập xe.
Tập xe thì ko tập mà cứ dắt phăng phăng
NHăn nhở quá
Chúc mừng con 33 tháng tuổi.
Hôm nay con bảo mẹ là mai TA đi nhà trẻ. Papa đưa đi, TA ko khóc nhè.
Mẹ phải giải thích mãi là mình đang nghỉ hè. Nghỉ cho cô giáo nghỉ ngơi, đi du lịch sau đó cô mới quay về dạy mình tiếp. Bạn có vẻ hiều hiểu.
Mẹ hỏi TA ko thích ở nhà cùng mẹ à.
Bạn ấy trả lời Có, nhưng TA thích chơi cầu trượt.
OMG, hoá ra nhớ mỗi cái cầu trượt ở trường, chứ có nhớ thầy nhớ bạn gì đâu
Mama, papa trêu con. Mẹ ngạc nhiên quá khi nghe cái từ "con" dẻo quánh phát ra từ miệng bạn ấy. Vì bạn rất ít khi dùng, chỉ toàn tự xưng tên mình là TA thôi mà.
Mẹ quay sang hững hờ.... Để mẹ mắng papa nhé
Mama xử lý papa đi.
Uh mẹ xử lý nhé.
Mama lấy que đi, que dài ấy.
Thế là mẹ ko hững hờ được nữa rồi, mẹ quay sang hỏi Que nào hả con.
Que dài ấy, kia kià.... kèm theo hướng tay chỉ lên cái chổi phất trần, cái mà mẹ hay mang ra quát nạt, mắng mỗi khi mẹ bực mình vì Nhím hư.
Mấy cái hôm Nhím ốm ấy, nếu ko nói đang ốm chắc chả ai tin, vì ban ngày vẫn nghịch lắm mà.
Nhảy nhót hát hò suốt thôi.
Tối mẹ và papa đang mải xem phim, phim cũng hơi hài hài, nê ko tập trung vào Nhím lắm.
Nhím thì đứng hát hò rồi giới thiệu .....
Xong thì cúi đầu chào, như thật í. Thế mà chả thấy mẹ với papa có hành động gì.
Bạn ấy mới bảo bravo, alle bravo đi - vỗ tay, tất cả vỗ tay đi.
Mà bạn rất thích cái trò hát hò khi được giới thiệu. Cũng cúi đầu chào, xòe váy sau khi hát xong. Mẹ và papa vỗ tay thì bạn nói cảm ơn rất toe toét. Ghét thế chứ. Ko hiểu sau này có ra cơm cháo gì ko
Ngôn ngữ pha trộn khi nói thì không tránh khỏi. Nhưng trộm vía nghe TV, nói TV vẫn trong tình trạng tốt. Chỉ có điều hiểu thì hơi lơ mơ, nhiều lúc cứ hỏi là cái gì, là sao?
Chuyện bạn ấy nói thì ví dụ thế này
Thấy mẹ lúi húi nấu chè hạt sen. Bạn hỏi cái gì đấy.
Mẹ bảo mẹ nấu chè cho TA ăn.
Ach so! --à, thì ra là vậy
Tới khi ăn bạn lại hỏi cái gì đấy. Mẹ nói nước đường và hạt sen. Bạn gạt phắt đi và bảo cái món ấy của mẹ là CANH . nguyên văn câu ấy là Không, canh mà
Rồi thì hay dùng mấy câu quát mắng lắm. không biết ở lớp bị vậy hay nghe cô nói nhiều quá.
Như mẹ hát, hay đôi khi mẹ mắng bạn bạn cũng dùng câu cảm thán
Hör auf! - thôi đi.
Hay lúc bạn cáu lên bạn phun cả câu.
Thôi đi, tôi đánh bạn bây giờ- Hör auf, ich schlage dich.
Huhu chít mất, con với cái.
Nhím dạo này lại được cái thích chào hỏi hihi. Đi học về chào cô rất ngoan. Đi chơi dưới ông bà chào hỏi dõng dạc, Con chào ông, con chào bà.
Thế nên mới có chuyện, Nhím chat với bà ngoại. Lúc mẹ bảo bà tắt máy đi không muộn, sợ bà mệt. Thì bạn ấy bảo TA thích chào bà. Thế là lại ra Con chào bà.
Mẹ và bà nói thêm mấy câu, bạn lại chào tiếp. Rồi mẹ tắt máy đi. Bạn xị mặt ra dỗi, với cái lý do TA chưa chào bà. Trời ạ!
Nói chuyện điện thoại với ông nội, bạn chả biết hỏi thăm ông. Ba ngồi bên nhắc lời, Nhím nói theo. Rồi thì hai ba con hỏi ông đủ thứ.
Papa bảo ông "TA hay khóc nhè lắm ông ạ". Thế mà chả cần papa nhắc, bạn hỏi luôn Ông có khóc nhè không?.
Tạm thế nhé.....
Ảnh một buổi chiều hai mẹ con mang nhau xuống khu tập thể cho Nhím tập xe.
Tập xe thì ko tập mà cứ dắt phăng phăng
NHăn nhở quá
Chúc mừng con 33 tháng tuổi.
Hôm nay con bảo mẹ là mai TA đi nhà trẻ. Papa đưa đi, TA ko khóc nhè.
Mẹ phải giải thích mãi là mình đang nghỉ hè. Nghỉ cho cô giáo nghỉ ngơi, đi du lịch sau đó cô mới quay về dạy mình tiếp. Bạn có vẻ hiều hiểu.
Mẹ hỏi TA ko thích ở nhà cùng mẹ à.
Bạn ấy trả lời Có, nhưng TA thích chơi cầu trượt.
OMG, hoá ra nhớ mỗi cái cầu trượt ở trường, chứ có nhớ thầy nhớ bạn gì đâu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét